Người mù và quảng cáo

Có một ông già mù ngồi ở góc phố tấp nập vào giờ cao điểm để xin tiền. Trên tấm bìa cạnh chiếc ca rỗng có dòng chữ: “Người mù – Xin vui lòng giúp đỡ”. Không một ai cho ông ta tiền.

Có một ông già mù ngồi ở góc phố tấp nập vào giờ cao điểm để xin tiền. Trên tấm bìa cạnh chiếc ca rỗng có dòng chữ: “Người mù – Xin vui lòng giúp đỡ”.

Không một ai cho ông ta tiền.

Một nhà viết quảng cáo trẻ đi ngang qua, nhìn thấy người đàn ông mù với tấm biển của mình và chiếc ca trống rỗng. Cô ta cũng thấy nhiều người đi qua nhưng không ai động lòng thương cảm. Cô ấy lấy một cây bút từ túi mình ra, quay mặt sau tấm biển lại và viết lên vài chữ, rồi tiếp tục đi.

Ngay lập tức, người ta bắt đầu bỏ tiền vào chiếc ca.

Chỉ một lúc sau, chiếc ca đã đầy tiền. Ngạc nhiên và tò mò, ông già mù hỏi một người lạ để biết điều gì được ghi trên tấm bìa. Người đó đọc: “Hôm nay thật đẹp trời. Bạn có thể nhìn thấy, còn tôi thì không thể!”

(Câu chuyện này là một ví dụ kinh điển về tầm quan trọng của việc lựa chọn ngôn từ và câu chữ trong quảng cáo khi chúng ta thực sự muốn kết nối và thúc đẩy những người khác hành động).

Biên dịch từ Businessballs.com: Hoàng Trọng.